PNH


Vãn giác văn chương chân tiểu kỹ... Tô Đông Pha.




Một góc nhìn...


Photobucket
Photobucket

Chủ Nhật, 4 tháng 11, 2012

Nhảy nhót.

 



Nhảy nhót ở đây là tôi muốn nói đến chương trình So You Thing You Can Dance đang phát trên truyền hình ít lâu nay. Ở đây tôi không muốn "bình" gì về chương trình giải trí này, về giám khảo, hay gì khác, mà chỉ muốn nói về nỗi niềm say mê nhảy nhót của các thí sinh dự thi.

Tôi để ý và cảm nhận rõ nhất đến niềm say mê nhảy này từ khi được xem một bạn trẻ mắc bệnh nan y, và đang phải chạy thận nhưng vẫn ghi tên thi vì đam mê nhảy, và cuối cùng bạn đã phải chia tay vì sức khỏe không cho phép. Qua những vòng loại được phát từ đó đến nay, các bạn trẻ đã cho chúng ta thấy được niềm đam mê của họ về nhảy thật đáng nể, và chừng như nơi những bạn trẻ mê nhảy nhót này có một cái gì đó "quái" hơn những bạn khác, như mê hát chẳng hạn. Chúng ta có thể bày tỏ cảm xúc của mình bằng nhiều cách, nhưng hình như bày tỏ bằng nhảy nhót, tức là bằng "ngôn ngữ của cơ thể", tôi thấy thật là đặc biệt, đấy có lẽ là cách biểu lộ tình cảm, cảm xúc xa xưa nhất của con người.

Nhìn các bạn nhảy nhót tôi chợt nhớ đến hình ảnh tài tử điện ảnh Anthony Quinn, trong bộ phim Alexis Zorba, một con người hoan lạc nhảy múa hết mình, với tinh thần của một thiền sư phương đông. Tôi cũng nhớ đến hình ảnh của những người thổ dân khắp nơi, ở châu Phi, châu Mỹ, hay châu Á, luôn nhảy múa theo những tiếng trống, kể cả những khi lễ hội, đi săn bắn, hay trong chiến trận... Thời trẻ tuổi tôi có những thời gian khá dài nơi những ngôi làng Thượng trên cao nguyên, điều mà tôi nhận thấy rõ nhất nơi họ, là họ thích nhảy múa trong tiếng cồng chiêng, nhiều hơn là dùng lời nói...

Tôi thích các bạn trẻ mê nhảy múa, có lẽ bởi tôi thấy trong cái đam mê của các bạn luôn ẩn chứa những nguy hiểm của chấn thương, các bạn đã phải đổi niềm đam mê của mình bằng những buổi tập luyện không phải chỉ có những giọt mồ hôi, mà còn có cả nước mắt và máu của chính mình.

Tôi thích các bạn trẻ mê nhảy múa, bởi dẫu sao cu cậu con trai của tôi cũng có cái đam mê đó, và tấm hình bên trên là hình tôi chụp mới đây lúc cu cậu đi thi đấu... .


6 nhận xét:

  1. thật đẹp và thú vị anh H há ;)

    Trả lờiXóa
  2. Niềm đam mê nhảy của các bạn trẻ thật kỳ lạ, nó có cái gì đó điên điên chẳng hề tính toán hơn thiệt. Tôi thích d8iều này :-)))

    Trả lờiXóa
  3. Nói tóm lại thì đó là niềm đam mê Ngày xưa T cũng mê như vậy và cũng có " kép " riêng để thực hiện đam mê của mình Nhưng cuộc sống bộn bề đã đưa T trở lại quỹ đạo .Bây giờ ngồi xem hình ảnh các em nhảy múa , thấy nhớ mà không tiếc !

    Trả lờiXóa
  4. Trong cuộc sống có được niềm đam mê, và thực hiện được là hay lắm đó, dẫu sao bạn Ngocthuan cũng đã "một thời oanh liệt" rồi, bây giờ nhớ lại vui lắm chứ :-))

    Trả lờiXóa
  5. Em mà nghe nhạc là cái chân cũng muốn nhảy nhót lắm, có điều không biết khiêu vũ nên chỉ nhịp nhịp theo nhạc cho vui thôi hà. :)

    Trả lờiXóa
  6. Vậy hôm nào ra công viên Gia Định tham gia nhóm nhảy đi cô Lan, hehe!

    Trả lờiXóa